Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2011

Có bao giờ cỏ nước Nam hết đâu !

.
Em ơi, có bao giờ cỏ nước Nam hết đâu!
Và có bao giờ lịch sử trôi qua trên đầu lưỡi ?
Còn đó nước Việt mình của ngày xưa “Đống Đa”, “Vạn Kiếp”,
Ải Chi Lăng, trong khăn gói ngày mai.
.
Em ơi có bao giờ hết nắng vàng, hết gió
Áo vải thô thôi, khi lâm sự cởi hóa cờ
Cờ của nước non mình trải trong từng con ngõ
Trong những ngôi làng mờ xa, dưới dãy đại ngàn
.
Em ơi! Có bao giờ cỏ nước Nam hết đâu?
Ta đi trên triền đê chênh vênh vận nước
Lũ sẽ đến, giặc hung tàn đang tới
Thì đây, cuộc sinh tử này, cỏ sẽ tự hóa những mũi tên
.
Dân tộc còn đeo đẳng sự nghèo nàn, tối tăm
Còn nghờ nghệch, cả tín và xộc xệch
Còn những Hồ Ly Tinh làm nội y cho giặc
Thì, hôm nay, không thể thấy được mặt trời
.
Dẫu biết máu từ cỏ xanh, sẽ phủ cánh đồng
Dẫu có thể, cả anh và em có thể
Là nấm mộ vô danh, là hơi thở tàn trên đồng, trên bãi
Trên vệt đường, nơi ta sinh ra và yêu thương.
.
Dẫu biết phố sẽ tan hoang, làng chìm trong màu tang
Dẫu biết ngôi trường đầy vết dao, lỗ đạn
Dẫu biết sông biển là nơi anh nằm lại
Trong cái mỉm cười cuối cùng “gìn giữ nước Nam này!”
.
Em ơi! Cỏ xanh của nước Nam mình
Có máu đỏ thơm chảy trong loài Cỏ Việt
Có con chữ như nắng, như gió, như sương
Và có đau thương, có đáng trách,
Nhưng, kiêu hãnh giữ nhịp sinh tồn, không thể mất !
....

Con cá ta bắt dưới sông, bài thơ ta vùi trong cát
Cán cân nơi chợ dối gian, điêu chác học đòi
Cần cù 1 nắng 2 mưa, dại khờ 5 canh chiếu bạc
Con chữ thẳng ngay, dòng báo dối lừa.

Tất cả rồi sẽ qua, sau những cuộc “Diên Hồng”,
Những trận đánh lui về phía Nam, ngược lên phương Bắc
Những triết lý đau thương, những văn bia thấu nhục
Trời đất nước Nam lại trả về dân Nam.

Em ơi, có bao giờ cỏ nước Nam hết đâu!


.........................................................gioviet. Hà Nội, tháng 11/2010
.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét