Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2011

Cơn mê kinh hãi

.
Những chiếc gông, những sợi xích sắt
Vốn từ lâu vẫn nằm trên kệ, giá của viện bảo tàng
Bỗng hôm nay chuyển động, sà xuống chúng ta
Chúng cười ầm ỹ, ngạo mạn về sự trở lại như là sự ngự trị bất tử
Như đêm tối sẽ là không cùng.
.
Từ trong đêm đen của Đại cấm thành
Các toán kiêu binh, cận vệ
Tỏa ra thật nhanh, vây chặt hiện tại.
Triệt hạ.
Ánh kiếm loang loáng vung lên
Thây người la liệt, máu đỏ ngập quảng trường
xiềng xích
giam cầm,
Lửa cháy khắp nơi trong phố
Quá khứ không còn hình hài
.
Đọc những nhà văn Nga
Nghe những bản Moza, những Pushkin , Lermontov
Cũng không dịu nổi cơn kinh khiếp
Hoảng loạn về một cơn mê, một buổi trưa hè nồng khói với bụi
.
Nỗi ám ảnh nặng nề
Cả khi nhìn thấy vòng nhẫn , chuỗi hạt em đeo
Cả lúc đứng trước tấm bản đồ Đất Nước
Và ngay cả lúc này, bài thơ đang viết
.
Những chiếc gông, những sợi xích
vốn từ lâu vẫn nằm trên kệ giá viện bảo tàng
Bỗng hôm nay chuyển động, sà xuống chúng ta
Chúng cười ầm ỹ, ngạo mạn về sự trở lại như là sự ngự trị bất tử
Như đêm tối sẽ là không cùng.


......................................................gioviet. Hà Nội, tháng 6/2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét