Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2011

Hoàng thành, bài thơ trong chiều.

.
Vào Hoàng thành Thăng Long
Chiều mùa xuân tràn nắng
Đất rộng, thành cao
Ta ở đâu giữa vùng vua choáng ngợp ?
.
Chưa kịp hỏi trung thần ngày xưa
Vào cửa cũ, có trở ra lối cũ?
Đứng trên chính lâu
Nhìn về Cột Cờ
Có biết phía sau lưng là phương Bắc
Trứớc mặt là trời Nam?
.
Cửa tấm lớn, thềm cao hơn phận cỏ
Người vào Hoàng Thành hôm nay, có khác phận người xưa ?
Ánh mặt trời của chiều có còn xuyên vòm tối,
Có còn hồn mái Việt ở trên kia ?
.
Tôi dắt tay em đi lên từng bậc
Em nâng vạt áo dài, chao bước chân trần
Xõa tóc bay, về phía cửa thành qua biển
Cười có gió nơi rặng san hô.
.


Tôi tần ngần viết bài thơ đất nước
Một đất nước không có đàn cừu
Một đất nước có Lời Ru thấm sữa
Một đất nước có tên riêng, có hình, có chữ
Có những người con gái đẹp lạ kỳ
Đêm đêm, muốn được tự tình, ý, lời tiếng Việt
Thứ tiếng cảm và rung ở nơi trái tim
.
Tôi tần ngần viết bài thơ đất nước
Trong ánh chiều phủ xuống Hoàng Thành
Vẫn là kia, em , như ngày hội
Thăng Long này, đang bước bên tôi.
.
Có biết không ? Em là hình của Nước
Dáng đẹp mềm , dịu , Việt buồn !


.................................gioviet. Hà Nội, ngày 27 tháng 2/2011.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét